Menu
Thống kê
Lượt xem: 3306
Thăm lại chiến trường xưa
Thăm lại chiến trường xưa của một thời đánh Mỹ
Chống mấy trận càn nhiều đồng chí đã hy sinh
Nhiều anh đi mà chưa hề biết đến duyên tình
Khi vĩnh biệt, gọi người thân chỉ là bố mẹ.
Có anh hy sinh khi còn quá trẻ
Dang dỡ lớp phổ thông vẫn vui vẻ tòng quân
Chỉ giản đơn rằng Tổ Quốc đang cần
Xếp sách vở đâu có hề ngần ngại
Có anh ra đi khi đã có con trai con gái
Lời vĩnh biệt cuối cùng là khắc khoải có con thơ
Ba hy sinh khi con còn quá dại khờ
Mẹ lập bàn thờ mà con đâu biết vái
Có anh hy sinh cũng đã một thời nếm trải
Chiến dịch Điện Biên, tay trái đã mất rồi
Trên ngực anh nhiều vết sẹo lõm lồi
Không nhớ phân chia sẹo thời Pháp, Mỹ
Có anh ra đi khi đã có học hàm học vị
Quen giảng đường còn xa lạ với rừng xanh
Quen sốt rét rừng làm môi tái da xanh
Là tiến sỹ anh cũng là liệt sỹ
Tất cả các anh đều người Việt Nam bình dị
Vào chiến trường ta là đồng chí của nhau
Lấy củ thay cơm, lá rừng luộc thay rau
Báng súng trường làm gối để gối đầu
Vẫn vui vẻ chung nhau từng trận đánh
Có lá thư hậu phương là có thêm sức mạnh
Quên hết gian lao cùng hát khúc quân hành
Hẹn ước cùng nhau khi đất nước hết chiến tranh
Để về quê được học hành lao động
Nhưng kẻ thù đã cướp đi khát vọng
Nằm lại chiến trường mà chưa có một vòng hoa
Đồng đội tìm anh đã bao tháng năm qua
Mẹ khóc thương anh đến đầu bạc, mắt lòa
Có phải chăng anh đã hòa vào trong đất
Thăm lại chiến trường xưa tôi muốn bới từng tấc đất
Tìm lại đâu đây còn kỹ vật của các anh
Tôi hỏi đồi, hỏi núi, hỏi rừng xanh
Hãy chỉ cho tôi nơi các anh nằm lại
Chỉ có gió xôn xao mãi mãi
Tiếng bìm bịp kêu khắc khoải đến nao lòng
Bất chợt trưa hè nổi gió mưa giông
Đứng dưới trời mưa mà nỗi lòng se thắt
Thắp nén hương cho đồng đội mình đã khuất
Đặt vòng hoa giữa miền đất các anh nằm
Thành kính cúi đầu xin vĩnh biệt các anh
Dẫu hy sinh vẫn trở thành bất tử
Ngày 06/12/2008
Thầy giáo: Hoàng Minh Hùng